Cụ bà đang ngồi tiếp ba bà bạn trên chiếc sập gụ kê giữa nhà. Chỉ những khách thân đặc biệt bà mới mời lên sập, còn khách thường, bà tiếp ở bộ tràng kỷ kê ở gian bên.
Mẹ trực tiếp pha trà tiếp khách giúp bà. Ấm chén đã rửa, tráng nước sôi. Mẹ chợt nhớ lọ trà bà tự tay ướp hoa sen để trong khoang kính tủ chè. Thứ trà này được ướp hương cầu kỳ lắm. Phải mua trà mạn chứ trà búp không hút được hương. Bà đặt mua hoa sen hồng hồ Tây, ngắt lúc sáng tinh mơ, còn đọng những hạt sương đêm trên cánh hoa bên ngoài. Bà ngắt gương và nhụy sen ra, khẽ mở rộng cánh hoa, cho trà vào gần đầy rồi úp chặt cánh lai, ủ lấy hương. Khi đủ độ thơm, phải sao lại cho trà không còn độ ẩm tránh bị mốc.
Mẹ tần ngần nhìn bà và khách đã ngồi kín chiếc chiếu hoa. Muốn lấy lọ trà phải nhoài người vào mới lấy được cánh cửa kính. Mẹ lại phía sau bà nói nhỏ:
- Con xin phép mẹ, con lấy lọ trà sen trong tủ chè.
Bà gật đầu tươi cười ngồi né sang bên. Mẹ ý tứ ghé nhẹ lên sập, đẩy cánh cửa tủ, vươn tay nhắc lọ trà rồi đóng nhẹ lại.
- Con cảm ơn mẹ.
Ấm trà ngon rót ra tỏa hương thơm dịu nhẹ. Ba bà khách vừa thưởng thức trà, vừa nhìn cô con dâu bà bạn một cách trìu mến. Chờ cho mẹ lại xin phép xuống nhà dưới, các bà mới tỏ lời khen.
- Bà chị được nàng dâu sao mà lễ phép thế.
Cụ bà khiêm tốn:
- Thưa các bà, cháu chỉ làm theo nếp nhà đấy thôi. Người Hà Nội ta, luôn tôn trọng đối với bề trên trong nhà, chứ đâu phải chỉ đối với khách.
Thanglonghanoi.gov.vn